Story ones Competitive Intelligence|Ad Analysis by SocialPeta

Story ones Competitive Intelligence|Ad Analysis by SocialPeta

SocialPeta
SocialPeta

Competitive intelligence is the first step in our marketing intelligence work and one of the most important parts. Only when we understand the details of our competitors can we formulate a correct and effective marketing strategy.

In this report, SocialPeta analyzes the Story ones's ad analysis from multiple aspects and helps you see the competitive intelligence of top grossing apps Story ones.

Now, I'll tell you how to gain a competitive advantage by SocialPeta.

1. Basic Information of Story ones

App Name : Story ones

Logo

Story ones-SocialPeta

OS : iOS

Network : Messenger,Facebook,Instagram

Developer : 30S COMPANY LIMITED

Publisher : Instagram,Facebook

Total creative ads during the time period : 379

Duration : 177

Popularity : 30,591

Check ASO Keywords of Story ones

2. Story ones’s Competitive Intelligence

what is competitive intelligence? Competitive intelligence is the most important part of our marketing. Only when we fully understand the overall situation of our competitors and the market can we make accurate judgments.

Before advertising, we usually use various tools, such as SocialPeta, to check the details of competitors' ads. In this report, we will analyze the recent advertising performance of advertiser Story ones in detail to understand its advertising strategy.

Trend of Category

There are many types of creatives. We mainly analyze the trend of the ad creative category of Story ones in the recent period. As of 2021-03-05, among the Story ones‘s ad creative, the Html category's proportion is 0.0%, Video category's proportion is 0.0%, Playable Ads category's proportion is 0.0%, Image category's proportion is 100.0%, Carousel category's proportion is 0.0%.

Ad Network Analysis

The network that SocialPeta monitors can cover almost all mainstream channels in the world. Understanding the competitor's advertising channels is the first step in marketing work. According to the analysis of SocialPeta, we can see that in the date of 2021-03-05, Story ones's the proportion of networks impressions are placed like this:

Audience Network's proportion is 100.0%,

's proportion is ,

's proportion is ,

's proportion is ,

's proportion is .

In the date of 2021-03-05, Story ones‘s network with the most ads is Audience Network and its proportion is 100.0%.

3. Top 3 Ad Creative Analysis of Story ones

This is the detailed information of the top three ad creatives with the best performance among all ad creatives of Story ones. We can see some advertising trends.

Top 1 Ad Creative of Story ones

Ad Details :

Headline :🔥🔥🔥

Text :《Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Một Chút!!!》
👇👇👇👇👇👇👇👇
Phòng Pr Là Hộp Đêm Bán Mình Sao
Hạ Tử Du vừa đi ra từ phòng làm việc của trưởng phòng Lâm, Tiểu Nghệ đã tò mò lên tiếng hỏi, "Tử Du, trưởng phòng Lâm gọi mọi người vào làm gì thế?"
Hạ Tử Du chưa kịp mở miệng thì giọng nói khẩn trương đến từ ba người khác ở trong phòng PR đã bùng nổ.
"Trời ạ, sao hai ngày nay da của tôi bị khô quá, tôi phải đi làm cái mặt nạ nước bổ sung lại thôi. . . . . ."
"Ây da, tôi bị nổi mụn rồi, thật là phiền phức quá đi. . . . . ."
"Híc, tôi không nên ăn đồ có chất béo nữa. . . . . ."
. . . . . .
Tiểu Nghệ đưa mắt nhìn ba người phụ nữ đang thấp thỏm không yên kia, ngay sau đó nghi hoặc nhìn Hạ Tử Du, "Này, ba người đó làm sao vậy? Tự dưng lên cơn mất tự tin hàng loạt, chẳng lẽ có khách hàng nào cần bọn họ đón tiếp cẩn thận à?"
Hạ Tử Du ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, giọng thản nhiên nói, "Ngày mai tổng giám đốc sẽ đến thành phố Y, nghe nói muốn làm việc ở thành phố Y nửa năm, trưởng phòng Lâm muốn bọn mình tối mai đến khách sạn với mấy sếp để giúp đỡ đón tiếp tổng giám đốc từ xa đến!"
Tiểu Nghệ chớp đôi mắt hiếu kỳ, "Tổng giám đốc? Tổng giám đốc nào?"
Hạ Tử Du nghiêm túc nhìn Tiểu Nghệ, trả lời cẩn thận, "Ngoài tổng giám đốc tập đoàn ‘Đàm thị’ Đàm Dịch Khiêm tiếng tăm vô cùng lừng lẫy ra, cậu cảm thấy còn ai có thể làm cho họ không tự tin như vậy?" Nói xong Hạ Tử Du không quên liếc mắt nhìn ba người phụ nữ đang ngồi tại chỗ soi gương không nghỉ.
"Đàm . . . . . Đàm Dịch Khiêm?" Tiểu Nghệ đột nhiên lắp bắp, hai mắt sửng sốt trợn tròn, "Cậu nói là tổng giám đốc của công ty chúng ta?"
Hạ Tử Du gật đầu khẳng định.
"Ối trời. . . . . ." Tiểu Nghệ vội vàng che miệng lại, mừng rỡ không thôi, "Chính là tổng giám đốc trẻ tuổi vào công ty ba năm cũng chưa từng gặp đó sao?”
Hạ Tử Du vẫn chỉ gật đầu.
Tiểu Nghệ kinh hãi chết đứng tại chỗ một lúc lâu.
Thảo nào đám phụ nữ đó sau khi nghe thấy tin tức lại trở nên thấp thỏm không yên như vậy. . . .
Phải biết rằng, ở bên ngoài Đàm Dịch Khiêm nổi tiếng là người thần kỳ trong giới thương mại.
Nghe nói lúc anh ta 18 tuổi đã thừa kế tập đoàn ‘Đàm thị’ gần như phá sản từ cha mình, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã vực dậy được tập đoàn ‘Đàm thị’. Đến nay tập đoàn ‘Đàm thị’ lại càng mở rộng phạm vi buôn bán đến toàn thế giới, hiện tại tập đoàn ‘Đàm thị’ đã chiếm vị trí số một Châu Á.
Vả lại nghe nói vị tổng giám đốc thần bí đứng đầu trong giới thương nghiệp này còn rất trẻ, tài năng xuất chúng không ai bằng, đến nay vẫn còn độc thân, quả là người đàn ông độc thân thuần chất đẳng cấp kim cương.
Sau một lúc lâu, Tiểu Nghệ mới hoàn hồn trở lại, cô nín thở hỏi Hạ Tử Du, "Cậu vừa mới nói gì? Cậu nói trưởng phòng Lâm muốn các cậu đến khách sạn tiếp đón tổng giám đốc với các sếp sao?"
Hạ Tử Du gật nhẹ đầu, "Ừ, tổng giám đốc rất ít khi đến đây, công ty đương nhiên phải sắp xếp vậy rồi!"
Tiểu Nghệ mất mát bĩu môi, "Thảo nào trưởng phòng Lâm gọi bốn người các cậu đi vào, nhan sắc như bọn mình, chỉ sợ ngay cả cơ hội gặp tổng giám đốc cũng không có!" Trưởng phòng Lâm đương nhiên là muốn cho tổng giám đốc gặp những nhân viên có tố chất cao nhất của công ty.
Hạ Tử Du phản đối, "Tiểu Nghệ, cậu đừng nói vậy, mặc dù bọn mình được đón tiếp tổng giám đốc, nhưng cũng chỉ là một cuộc xã giao bình thường thôi, đây là công việc của chúng ta."
Tiểu Nghệ không đồng ý, "Ai nói, anh ta là CEO của tập đoàn ‘Đàm thị’ chúng ta đó, lỡ như trong buổi tiệc đó tổng giám đốc ngắm được người nào trong số các cậu, rồi lại cả đêm tận tình phóng túng, vậy. . . ."
Hạ Tử Du nhíu mày, "Cậu nghĩ rằng mình và nhóm người phòng PR là hạng bán mình trong hộp đêm sao?"
Chương 3 - Chuyện Lớn Cả Đời Vô Cùng Gấp Rút
Hạ Tử Du vừa bước vào cửa chính biệt thự, dì Lưu người giúp việc đã thân thiện xách dép lê đi tới bên cạnh Hạ Tử Du, cung kính chào, "Cô chủ!"
Hạ Tử Du cười ngọt ngào, "Cám ơn dì Lưu!"
Bà Hạ bước ra tươi cười đón con gái, vui mừng thốt lên, "Tử Du, con gái cưng của mẹ, mau để mẹ nhìn xem nào, hôm nay đi làm có mệt lắm không?"
Hạ Tử Du đưa tay ôm bà Hạ, nhỏ nhẹ nói, "Mẹ, con không mệt chút nào, bởi vì con rất yêu thích công việc này."
Bà Hạ cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đơn thuần của Hạ Tử Du, không thấy có gì khác thường, lúc này mới yên lòng mà nở nụ cười, "Con cứ không chịu nghe lời ba mẹ, cứ ngoan ngoãn ở nhà với ba mẹ không tốt sao?"
Ông Hạ nhàn nhã nở nụ cười ấm áp nhìn hai mẹ con, giọng nói hoàn toàn không có vẻ nghiêm túc là chủ của một gia đình, "Bà cũng đừng khuyên con ở nhà! Tuy rằng nhà họ Hạ chúng ta không cần con cái phải ra ngoài làm việc, nhưng mà con nó đã trưởng thành, dù sao cũng phải giao thiệp với thế giới bên ngoài!"
"Dạ, ba nói đúng đó!" Hạ Tử Du lại đưa tay ôm lấy ông, cười vô cùng xán lạn.
. . . . . .
Một nhà ba người ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, bà Hạ thương xót hỏi thăm Hạ Tử Du, "Tử Du, nếu như làm việc quá mệt thì đừng làm nữa, biết không?"
Hạ Tử Du trấn an bà, "Mẹ, con biết rồi, con sẽ không để mình quá mệt mỏi."
Bà Hạ từ tốn nói, "Tử Du, mặc dù ba mẹ không phản đối công việc của con, nhưng con cũng phải bớt chút thời gian ở bên cạnh hai lão già này chứ. . . . . . Ngày mai ba mẹ phải tham dự một buổi dạ tiệc từ thiện, ba mẹ hy vọng con có thể tham dự buổi tiệc tối mai với ba mẹ. Con cũng biết, con lớn vậy rồi mà chẳng bao giờ chịu tham dự những hoạt động xã hội trong giới thượng lưu gì cả, rất nhiều chú bác và các anh đều chưa gặp con, ba mẹ muốn nhân buổi tiệc này để giới thiệu cho mọi người biết tiểu thư duy nhất của nhà họ Hạ chúng ta. . . . . ."
"Ối. . . .Tham dự dạ tiệc?" Hạ Tử Du cười hì hì, "Mục đích của mọi người là muốn để cho con quen biết mấy ‘anh’ kia sao?"
Bà Hạ thấy con gái nhìn thấu tâm tư của mình, vội đẩy đẩy chồng.
Ông Hạ lên tiếng ho nhẹ, tiếp lời, "Con gái, ba mẹ càng lúc càng già rồi, ba mẹ đương nhiên mong muốn con sớm có thể tìm được một nơi thật tốt. . . . . ."
Hạ Tử Du thoát khỏi vòng ôm ba mẹ, làm nũng nói, "Ba mẹ, con còn muốn ở bên ba mẹ vài năm nữa. . . . . . Con không muốn lấy chồng sớm như vậy đâu!"
Bà Hạ vỗ nhẹ lên mu bàn tay Hạ Tử Du, "Ngốc ạ, con gái lớn phải lập gia đình chứ. . . .Ngày mai ba mẹ dẫn con đi gặp mọi người, đều là người có uy tín danh dự trong xã hội thượng lưu, ba mẹ cam đoan đều là thanh niên rất ưu tú."
Hạ Tử Du giơ tay lên che miệng ngáp, ngay sau đó đứng dậy, uể oải nói, "Ba mẹ, con buồn ngủ rồi, ngày mai còn có công việc rất quan trọng phải làm, chuyện này bàn sau được không ạ, con về phòng ngủ trước đây. . . . . ."
Dứt lời, Hạ Tử Du chạy lên phòng mình trên lầu hai như lẩn trốn.
Trở về phòng, Hạ Tử Du dựa vào cánh cửa thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Xem ra ở trong mắt ba mẹ, chuyện lớn cả đời của mình đã vô cùng gấp rút rồi. . . . . .
Mình phải nghĩ ra cách nhanh chóng giải quyết chuyện này mới được!
Chương 4 - Khách Sạn Phòng Số 1618
Hôm sau, Hạ Tử Du nhân lúc ba mẹ còn đang ngủ trong phòng liền chạy ra khỏi khu nhà cao cấp của mình.
Đúng vậy, Hạ Tử Du chính là cô con gái rượu duy nhất của chủ tịch tập đoàn ‘Hạ thị’, danh tiếng xếp hàng thứ nhất trong số các tập đoàn thương mại tại thành phố Y, cô là con gái yêu quí được ba mẹ hết sức cưng chiều, cô hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề kinh tế, nhưng mà, cô vẫn thích tự tìm công việc cho mình. . . . . .
Nhắc lại chuyện có thể được vào tập đoàn ‘Đàm thị’ làm cũng rất kỳ quái. . . . . .
Tập đoàn ‘Đàm thị’ là công ty mà tất cả sinh viên ra trường đều muốn xin vào, nhưng tiêu chuẩn tuyển nhân viên của Đàm thị rất là nghiêm khắc, cho dù người có trình độ học vấn cao cũng chưa chắc có thể được tuyển dễ dàng, cho nên lúc đó cô không muốn gửi lý lịch vào Đàm thị.
Nào ngờ, một tuần sau khi cô gửi lý lịch, cũng không có một công ty nào bằng lòng mời cô, mà vào thời điểm đó cô lại bất ngờ nhận được thông báo phỏng vấn của Đàm thị.
Thật ra thì, không biết có ai gửi lý lịch đến Đàm thị hộ cô không mà cô lại may mắn được phòng nhân sự Đàm thị chọn trúng, sau đó cô đến Đàm thị phỏng vấn rồi được tuyển dụng thuận lợi.
Sau khi vào Đàm thị, cô được bổ nhiệm vào phòng PR.
Tuy rằng công việc phòng PR thoải mái tự do, nhưng cô thường phải đi xã giao với khách hàng cao cấp, may mà khách hàng công ty xã giao thông thường đều là tập đoàn cao cấp có tư cách khá cao, cho nên cũng không khiến cô cảm thấy khó làm việc.
Chỉ là, như thể chuyện Lâm Khả Khả thiếu chút nữa bị khách hàng ‘ô ô’ vậy, thỉnh thoảng cũng sẽ xảy ra ở trên người của nhân viên phòng PR các cô, nhưng tuyệt đối sẽ không xảy ra ở trên người cô, bởi vì cô đi ra ngoài xã giao, tuyệt sẽ không để cho người ta có cơ hội lợi dụng mình.
Hôm nay, sở dĩ cô lấy ra cớ sinh nhật ba không thể tới công ty tham dự xã giao với tổng giám đốc, thật ra là bởi vì cô không muốn cùng mấy vị đồng nghiệp mỹ nữ kia nội bộ cạnh tranh.
Cô vào Đàm thị đã hơn một năm, tin đồn có liên quan về vị tổng giám đốc Đàm thị cô đương nhiên cũng nghe không ít, cô cũng thấy tò mò rốt cuộc là người đàn ông như thế nào, có thể làm cho Đàm thị phát triển trở thành là một tập đoàn tài chính thương mại đứng đầu Châu Á, nhưng mà cô không muốn trở thành đối tượng cho mọi người chỉ trích.
Đơn giản mà nói, mục đích của cô chỉ là muốn có công việc như hiện nay, những cái có liên quan đến "Quy tắc ngầm" theo như lời Tiểu Nghệ nói đó, cô không hề có hứng thú với việc tiếp cận hấp dẫn tổng giám đốc để một bước trở mình, đây là cá tính riêng của cô, có lẽ không liên quan đến địa vị gia đình nhà cô.
-
Buổi chiều, Hạ Tử Du đang ngồi ở trong Starbucks nhàn hạ uống cà phê, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại di động đột ngột cắt ngang dòng suy nghĩ của Hạ Tử Du, Hạ Tử Du liếc nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động, sau đó liền ấn nút nghe, "Trưởng phòng Lâm!"
Trưởng phòng Lâm nói với giọng hơi sốt ruột, "Tử Du, bây giờ cô ở đâu?"
"Ơ, tôi đang ở nhà với ba tôi. . . .Tôi trở về công ty ngay đây!" Nếu không thể nán ở nhà, vậy thì cô phải đi gặp cái vị tổng giám đốc Đàm thị được người đời đồn đại như thể thần thoại kia thôi!
Trưởng phòng Lâm nói, "Cô không cần về công ty, tổng giám đốc đã đến đó trước rồi, bây giờ cô tranh thủ đến khách sạn Tứ Quý đi. . . .Phòng số 1618!"
Hạ Tử Du rời khỏi ghế ngồi, "Được, bây giờ tôi qua liền!"
Trưởng phòng Lâm bổ sung thêm, "Còn nữa, nhớ phải trang điểm ăn mặc xinh đẹp một chút!"
......................

Tải App & đọc tiếp

Top 2 Ad Creative of Story ones

Ad Details :

Headline :🔥🔥🔥

Text :《Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con》
👇👇👇👇👇👇👇👇
Chương 1 - Đêm Khuya Bắt Tù Binh
Màn đêm bao trùm, trong bầu không khí vắng lặng có mùi vị khắc nghiệt.
Đèn đuốt sáng trưng bên trong khu nhà cao cấp, gam màu ấm áp của những ngọn đèn cũng không có cách nào hòa tan loại không khí khắc nghiệt ấy, một chiếc Lamborghini khí thế hung mãnh đột nhiên dừng ở trước bật thềm, tiếng thắng xe bén nhọn chói tai vang lên.
Xe ngừng lại.
Tối khuya như vậy mà người đàn ông bước ra từ ghế lái còn đeo kính đen, đi tới cửa sau xe, gõ gõ vào cửa kính.
Cửa xe mở ra, không khí bị đè nén ở bên trong lập tức lan tỏa.
Trên ghế sau có ba người đang ngồi, hai người đàn ông ngồi hai bên, ngồi ở giữa là một thân hình mảnh khảnh đang vặn vẹo, nhìn kỹ một chút mới có thể nhận ra …..
Là một cô gái.
Chen chúc giữa hai người đàn ông khôi ngô cao lớn, thân hình mảnh mai của cô tựa như bị che khuất không nhìn thấy rõ, mái tóc mềm mại có chút xốc xếch, xõa tán loạn trên bờ vai trần trông rất mê người.
Chẳng qua là gương mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch, phần lưng bị hai bàn tay to giữ chặt, giống như đang áp giải một phạm nhân.
Đã một ngày cô chưa có thay quần áo, trên người vẫn là bộ lễ phục màu xám tro mặc vào tối hôm qua, lúc mới mặc lên người, trông cô tự nhiên thanh nhã xinh đẹp, giờ phút này lại có chút nhăn nhúm, những nếp gấp phía dưới bộ lễ phục làm lộ ra đôi chân trắng ngần mảnh khảnh của cô.
“Dụ tiểu thư, có thể xuống xe.” Người đàn ông mở cửa xe nói.
Hai cánh tay đang hung hăng đè ép cô buông lỏng ra, hai người đàn ông bên cạnh cũng bước xuống theo hai bên cửa xe.
Dụ Thiên Tuyết nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, rốt cuộc cả người không còn bị áp bức nữa, chỉ có gương mặt nhỏ nhắn là vẫn tái nhợt, đôi mắt trong suốt cũng sắp rơi nước mắt, quay đầu nhìn chằm chằm người đàn ông kia.
Người đàn ông chợt nhíu mày, cũng nhìn cô.
“Có thể mở còng tay được không?” Thanh âm của cô đè nén sự run rẩy, gắt gao nhìn chằm chằm anh ta.
Người đàn ông hiểu ra, gật đầu một cái, móc từ trong túi ra một chùm chìa khóa ‘cách’ còng tay đã được mở, bị còng tay chuyên dụng siết chặt nên cổ tay của cô hằn lên vết đỏ, cô đau đến cau mày, đẩy nhanh cái còng lạnh như băng đó ra.
Lúc này Dụ Thiên Tuyết mới thở phào một cái, xao xoa cổ tay của mình.
Lông mi rũ xuống, không ai có thể nhìn ra vẻ mặt cũng như tâm tình của cô lúc này.
“Dụ tiểu thư, xuống xe.” Người đàn ông thấp giọng lặp lại thêm lần nữa, cất dao găm, trực tiếp kéo cô ra ngoài, cô nhỏ giọng kêu gào bi thống, hơi lui người lại, có thể đợi cô mang giày cao gót xong, mới tiếp tục dắt cô ra ngoài được không.
Đèn đóm sáng rỡ chiếu ra từ khu nhà cao cấp, trông nó giống như một tòa thành ở chốn địa ngục.
“Anh buông ra được không? Tôi tự mình đi.” Dụ Thiên Tuyết đau đến mức phải cầu xin.
“Đi như vậy rất chậm, thiếu gia không đợi được nữa.” Người đàn ông không để ý, chờ người phía sau lái xe đi, lôi Dụ Thiên Tuyết đi thẳng lên lầu hai, còn có mấy người đàn ông đeo kính đen theo sát phía sau.
Người đàn ông nói chưa dứt lời, phút chốc đôi mắt trong suốt của Dụ Thiên Tuyết đã dâng trào nước mắt.
“Anh ấy nóng nảy tìm tôi thì có ích gì! Tôi cũng rất nóng lòng, tôi phải đi tìm ai đây!!!” Chua xót cả một ngày, giờ đây kịch liệt dâng trào, Dụ Thiên Tuyết nhìn anh ta hét lớn.
Cô lảo đảo bị túm lên cầu thang, đau đến than nhẹ, dưới ánh đèn sáng rỡ thấy rõ là cô đã ngất đi.
Một cánh cửa chạm khắc tinh xảo mở ra, cô được bế vào bên trong.
“Cô nóng lòng dĩ nhiên có thể tới tìm tôi, tôi đâu có cự tuyệt cô…..“ Một giọng nói du dương âm lãnh từ bên trong vang lên, người đàn ông cao ngất mị hoặc xoay người lại, nhìn cô gái bị mang vào phòng hờ hững nói: “Dụ tiểu thư, xin chào.”
Dụ Thiên Tuyết cố đứng vững, lúc này cô mới thấy rõ bộ dáng của người đàn ông trước mặt.
Đôi mắt ngân ngấn nước rung động cụp xuống, khi hô hấp bình thường trở lại, cô mở to mắt nhìn thẳng vào anh.
Người đàn ông này, lần đầu tiên gặp mặt đã khiến cô kinh ngạc tựa như thấy một vị thần, những lần sau đó, cô cũng có rung động không nhỏ so với lần gặp đầu tiên, nhưng hiện giờ cô không có tâm tình băn khoăn những chuyện này, chỉ vì một buổi tối mà thôi, bọn họ cứ dây dưa không rõ như vậy rồi.
“Nam Cung thiếu gia” Dụ Thiên Tuyết cất giọng gọi một tiếng.
Hết chương 1
Chương 2 - Không Cần Khảo Nghiệm Sự Kiên Nhẫn Của Tôi
Nam Cung Kình Hiên liếc mắt nhìn xung quanh, phất tay khiến người khác lui xuống
Cận vệ áo đen cao to dồn dập đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người, lúc này Dụ Thiên Tuyết mới nhận ra mình ở một trong một căn phòng xa hoa phú quý đến dường nào, giống như trong một xứ sở thần tiên vậy, tiện tay cầm lên một món bất kỳ cũng đều là vật quý trọng vô giá, hai hàng mi của cô rung động, nhớ tới căn phòng thuê đơn giản nhỏ bé, nhưng yên tĩnh bình lặng như cuộc sống của cô, cảm giác bị áp bức tự nhiên nảy sinh. chương mới nhất đăng tại ddlequydon
Nam Cung Kình Hiên nhìn cô một cái, sắc mặt xanh mét có một tia hoảng hốt, cô gái nhỏ này, tối hôm qua tại bữa tiệc của Dạ Hi đã hấp dẫn rất nhiều người đàn ông có tiếng tăm, nhiều người đã hỏi anh về lai lịch của cô, họ đều nhao nhao như có ý…..Nhưng mà…..
Nên nói như thế nào, trước tối hôm qua, anh cũng không biết cô.
“Nói như vậy, Dụ tiểu thư đã biết mục đích của tôi rồi, trễ như thế này còn mời Dụ tiểu thư tới đây, trước tiên, bởi vì tôi vừa mới biết cô chính là bạn gái của Trình Dĩ Sênh, thứ hai, tôi và ba tôi đã không còn bất kỳ phương pháp nào để tìm được Dạ Hi, cho nên chỉ có thể mời cô tới đây…”Nam Cung Kinh Hiên kéo cái ghế ý bảo cô ngồi xuống, vẫn là tư thái kiêu căng của thiếu gia nhà giàu: “Ngồi xuống, nói cho tôi biết, Trình Dĩ Sênh bây giờ đang ở đâu, còn nữa…Hắn ta đã đưa em gái tôi, Dạ Hi tới nơi nào?”
Dụ Thiên Tuyết lẳng lặng nghe xong những lời này, chỉ cảm thấy chóp mũi chua xót một hồi, trong lòng cô lạnh đến cực độ. đọc chương mới nhất trên ddlequydon
Đầu ngón tay vén sợi tóc trên gò má, cô lắc đầu một cái: “Tôi không biết.”
Nam Cung Kình Hiên khẽ cau mày.
“Cô là bạn gái của cậu ta, cô không biết ?”
“Không biết.”
“Dụ tiểu thư, không cần khảo nghiệm sự kiên nhẫn của tôi.”
“Sự kiên nhẫn của anh có liên quan tới tôi sao?” Ánh mắt trong trẻo sắc bén lạnh như băng của Dụ thiên Tuyết nhìn anh: “Tôi còn phải biết thêm cái gì nữa? Bạn trai tôi cùng một tiểu thư con nhà giàu đang mang thai con của anh ta bỏ trốn, còn buộc tôi phải nói bọn họ đã đi đâu, có hạnh phúc ngọt ngào hay không? Nam Cung thiếu gia, làm phiền anh phí phạm đầu óc suy nghĩ một chút được không?”
Một câu nói mang theo sự lạnh lẽo bén nhọn, xẹt qua mặt anh.
Nam Cung Kình Hiên rúng động tại chỗ, có cảm giác bị tẩy não.....Cô gái này đang nói cái gì? Kêu anh phí phạm đầu óc suy nghĩ một chút?
Kể từ năm 16 tuổi anh đã tiếp nhận sản nghiệp của nhà Nam Cung, từ đó về sau không một ai dám đối mặt nói chuyện với anh như vậy, còn bén ngót châm chọc, không có chút kiêng kỵ, hơn nữa đối phương còn là một cô gái nhỏ nhìn có vẻ nhu nhược. truyện chỉ đăng trên ddlequydon
Người đàn ông cao ngất vẫn kiêu căng nhìn cô, hồi lâu mới đột nhiên thoáng gợi lên một nụ cười tà tứ.
Trong nụ cười đó tràn đầy âm lãnh.
“Tối hôm qua là tiệc sinh nhật tròn 20 tuổi của Dạ Hi, ba tôi đặc biệt bay từ Italy về tham gia, ông còn có rất nhiều dự định, dù nó nói muốn có một mỏ vàng, ba tôi cũng sẽ ở trước mặt các trưởng bối cùng bạn bè thân thuộc mà đáp ứng.” Nam Cung Kình Hiên đi về phía cô, chậm rãi nói, thân hình cao to từng bước từng bước áp bức cô: “Nhưng tối hôm qua nó lại cho ba tôi một sự vui mừng to lớn...”
Khóe miệng của Nam Cung Kình Hiên cười tà tứ giống như quỷ Satan đến từ địa ngục: “Vui mừng đó chính là nó đã mang thai, chưa cưới mà có chửa, hơn nữa còn nghi ngờ là của một tên dã chủng làm ở tiệm Pizza Hut, TRÌNH, DĨ, SÊNH, cũng chính là bạn trai của Dụ tiểu thư cô, ba tôi vốn không muốn quậy lớn chuyện trong bữa tiệc, định chờ sau khi tiệc kết thúc sẽ níu nó lại hỏi chuyện đàng hoàng, cũng thuận tiện hỏi xem tên tiểu tử thúi kia làm thế nào dụ dỗ Dạ Hi, còn lừa nó lên giường đến mang thai...Chỉ tiếc là không đợi đến khi tiệc kết thúc bọn nó đã bỏ trốn, chậc chậc, thật dũng cảm, nói vậy cậu ta cũng đã biết rõ, nếu để ba tôi bắt được, ông có thể lột sống của hắn ta một lớp da...”
Dụ Thiên Tuyết ngơ ngác nghe, trái tim cô giống như bị lăng trì.
Như bị một lưỡi dao lạnh như băng xẹt qua mạch máu, tan vỡ, xé đau, không thể ngăn chặn kìm nén.
“Điều này có quan hệ gì tới tôi sao?” Giọng cô run run, hỏi xong, lấy dũng khí ngẩng đầu nhìn anh, vẻ mặt vô tội mà lạnh nhạt.
Nam Cung Kình Hiên quan sát cô, anh nheo mắt lại, ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm của cô: “Không phải cô là bạn gái của cậu ta sao? Dụ tiểu thư, Dụ Thiên Tuyết có đúng không? Cô bị chính bạn trai của mình lừa gạt, gặp gỡ thân cận với cô gái khác đến mức có cả đứa bé cũng không biết?”
Dụ Thiên Tuyết nhìn theo anh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, đôi mắt trong veo sắp tràn đầy nước mắt
Chương 3 - Chưa Bao Giờ Đánh Phụ Nữ
Dụ Thiên Tuyết nhìn theo anh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, đôi mắt trong veo sắp tràn đầy nước mắt.
“Tôi nghe nói hai người ở chung một chỗ đã 5 năm rồi, phải không? A, đúng…” Nam Cung Kình Hiên giống như là nhớ tới cái gì, bừng tỉnh rồi nói tiếp: “Hai người dường như không phải bạn trai bạn gái, phải là vị hôn phu vị hôn thê mới đúng, là định kết hôn vào tháng 10 năm nay phải không? Tôi thấy trên tư liệu nói như vậy.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn bị mấy ngón tay của anh đùa bỡn trở nên linh lung yếu ớt, cơ hồ chỉ cần bóp một cái là tan vỡ.
“Tôi cũng vậy, nghe nói Nam Cung Dạ Hi tiểu thư là khuê nữ con nhà giàu điển hình của giới xã hội thượng lưu, băng thanh ngọc khiết, nếu không phải nghe anh nói, tôi còn không biết thì ra cô ấy lại ác tâm như vậy.” Dụ Thiên Tuyết không lưu tình phản bác lại, ánh mắt của cô sắc bén như băng.
Trong nháy mắt, đôi mắt của Nam Cung Kình Hiên ngưng kết một tầng khí lạnh.
Dụ Thiên Tuyết.
“Cô nói cái gì?” Anh nhàn nhạt hỏi, âm điệu thong thả chậm chạp.
“Tôi nói là cái gì tôi cũng không biết, tối hôm qua bọn họ đã bỏ trốn, trước khi bỏ trốn vị hôn phu Trình Dĩ Sênh của tôi còn nói với tôi là phải chờ anh ấy về nhà, kết quả là anh ấy lại lôi vị tiểu thư giàu có chạy mất không có tin tức, tôi cũng rất vô tội!” Cô đã hết sức đè nén, nhưng giọng nói vẫn phát run: “Nam Cung thiếu gia, đừng coi tôi giống như người của anh…Vênh mặt hất hàm sai khiến, tôi cũng là người bị hại, anh không quyền coi tôi như phạm nhân mà bắt trói tới chỗ này, không phải anh rất có bản lãnh sao? Có bản lãnh thì chính mình tự đi mà tra!”
Dụ Thiên Tuyết lạnh lùng nói xong, quay mặt thoát khỏi mấy ngón tay của anh, xoay người rời đi.
Một trận gió phất qua bên tai, tay của cô vừa mới cầm đến tay nắm mở cửa, liền bị người chế trụ bả vai, hung hăng túm tóc cô lôi đến trước mặt anh.
“A…” Dụ Thiên Tuyết lảo đảo té xuống, đau đến ngửa đầu lên, thân thể nhào vào trong ngực của anh.
“Tôi chưa bao giờ đánh phụ nữ…Cô muốn tôi phá lệ phải không?” Nam Cung Kình Hiên lạnh lùng quan sát cô gái nhếch nhác ngã nhào vào ngực mình, nhìn cô rõ ràng là trắng nõn ngọt ngào động lòng người, nhưng lại cố tình nói những lời khiến người ta hận, trong lòng anh có chút cảm giác quỷ dị, chỉ nghĩ muốn hung hăng dạy dỗ cô cho đến khi thuần phục mới thôi.
Dụ Thiên Tuyết đã cố nhịn không khóc suốt cả một ngày, vào lúc này, rốt cuộc nước mắt nặng nề rơi xuống.
Ủy khuất cùng vô tội của cô, nối thành sông, chảy thành biển.
.....Đó là chuyện bao lâu về trước rồi? Mỗi ngày, cô cùng Trình Dĩ Sênh đi sớm về tối làm việc ở thành phố xa lạ này, cô làm nhân viên ở một công ty nhỏ kiêm dạy kèm tại nhà, anh làm phục vụ ở Pizza Hurt kiêm ca sĩ ở một quán bar, bọn họ ấm áp yêu thương lẫn nhau, anh nói ‘Thiên Tuyết, anh chỉ bằng lòng để cho em khổ cực mấy năm, vài năm sau anh nhất định vượt lên mọi người, mang lại hạnh phúc cho em.’
Anh còn đây, hạnh phúc của cô đâu?
Ở nơi nào?
Thậm chí trước một này tham gia tiệc sinh nhật của Nam Cung Dạ Hi, anh vẫn còn thề thốt, mượn cô mười mấy vạn tiền nói rất nhanh sẽ hoàn lại, anh thành lập ban nhạc nên cần tiền, về sau thành công sẽ lập tức cưới cô.....Ha ha, đúng vậy, dĩ nhiên cô đã đưa cho anh mười mấy vạn mà cô dành dụm, số tiền đó là chuẩn bị cho Thiên Nhu làm giải phẫu thay giác mạc, nhưng đúng đêm đó, tại bữa tiệc của nhà Nam Cung, nhìn những ánh đèn lóe sáng, đôi mắt anh mê ly tỏa sáng, thoát khỏi tay của cô, anh quanh co nói ‘em về nhà chờ anh.’
Trở về nhà nào? Nhà của ai đây?
Dụ Thiên Tuyết gắt gao cắn môi, cắn đến mặt tái nhợt, cố gắng không để cho nước mắt tiếp tục rơi.
Nam Cung Kình Hiên cũng hơi ngẩn ngơ, ở khoảng cách gần như vậy, tựa hồ cũng có thể ngửi được mùi vị nước mắt của cô, nặng nề rớt xuống một giọt, nếm vào trong miệng nhất định vị sẽ rất chát.

.............

Tải App & đọc tiếp

Top 3 Ad Creative of Story ones

Ad Details :

Headline :🔥🔥🔥

Text :《Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Một Chút!!!》
👇👇👇👇👇👇👇👇
Phòng Pr Là Hộp Đêm Bán Mình Sao
Hạ Tử Du vừa đi ra từ phòng làm việc của trưởng phòng Lâm, Tiểu Nghệ đã tò mò lên tiếng hỏi, "Tử Du, trưởng phòng Lâm gọi mọi người vào làm gì thế?"
Hạ Tử Du chưa kịp mở miệng thì giọng nói khẩn trương đến từ ba người khác ở trong phòng PR đã bùng nổ.
"Trời ạ, sao hai ngày nay da của tôi bị khô quá, tôi phải đi làm cái mặt nạ nước bổ sung lại thôi. . . . . ."
"Ây da, tôi bị nổi mụn rồi, thật là phiền phức quá đi. . . . . ."
"Híc, tôi không nên ăn đồ có chất béo nữa. . . . . ."
. . . . . .
Tiểu Nghệ đưa mắt nhìn ba người phụ nữ đang thấp thỏm không yên kia, ngay sau đó nghi hoặc nhìn Hạ Tử Du, "Này, ba người đó làm sao vậy? Tự dưng lên cơn mất tự tin hàng loạt, chẳng lẽ có khách hàng nào cần bọn họ đón tiếp cẩn thận à?"
Hạ Tử Du ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, giọng thản nhiên nói, "Ngày mai tổng giám đốc sẽ đến thành phố Y, nghe nói muốn làm việc ở thành phố Y nửa năm, trưởng phòng Lâm muốn bọn mình tối mai đến khách sạn với mấy sếp để giúp đỡ đón tiếp tổng giám đốc từ xa đến!"
Tiểu Nghệ chớp đôi mắt hiếu kỳ, "Tổng giám đốc? Tổng giám đốc nào?"
Hạ Tử Du nghiêm túc nhìn Tiểu Nghệ, trả lời cẩn thận, "Ngoài tổng giám đốc tập đoàn ‘Đàm thị’ Đàm Dịch Khiêm tiếng tăm vô cùng lừng lẫy ra, cậu cảm thấy còn ai có thể làm cho họ không tự tin như vậy?" Nói xong Hạ Tử Du không quên liếc mắt nhìn ba người phụ nữ đang ngồi tại chỗ soi gương không nghỉ.
"Đàm . . . . . Đàm Dịch Khiêm?" Tiểu Nghệ đột nhiên lắp bắp, hai mắt sửng sốt trợn tròn, "Cậu nói là tổng giám đốc của công ty chúng ta?"
Hạ Tử Du gật đầu khẳng định.
"Ối trời. . . . . ." Tiểu Nghệ vội vàng che miệng lại, mừng rỡ không thôi, "Chính là tổng giám đốc trẻ tuổi vào công ty ba năm cũng chưa từng gặp đó sao?”
Hạ Tử Du vẫn chỉ gật đầu.
Tiểu Nghệ kinh hãi chết đứng tại chỗ một lúc lâu.
Thảo nào đám phụ nữ đó sau khi nghe thấy tin tức lại trở nên thấp thỏm không yên như vậy. . . .
Phải biết rằng, ở bên ngoài Đàm Dịch Khiêm nổi tiếng là người thần kỳ trong giới thương mại.
Nghe nói lúc anh ta 18 tuổi đã thừa kế tập đoàn ‘Đàm thị’ gần như phá sản từ cha mình, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã vực dậy được tập đoàn ‘Đàm thị’. Đến nay tập đoàn ‘Đàm thị’ lại càng mở rộng phạm vi buôn bán đến toàn thế giới, hiện tại tập đoàn ‘Đàm thị’ đã chiếm vị trí số một Châu Á.
Vả lại nghe nói vị tổng giám đốc thần bí đứng đầu trong giới thương nghiệp này còn rất trẻ, tài năng xuất chúng không ai bằng, đến nay vẫn còn độc thân, quả là người đàn ông độc thân thuần chất đẳng cấp kim cương.
Sau một lúc lâu, Tiểu Nghệ mới hoàn hồn trở lại, cô nín thở hỏi Hạ Tử Du, "Cậu vừa mới nói gì? Cậu nói trưởng phòng Lâm muốn các cậu đến khách sạn tiếp đón tổng giám đốc với các sếp sao?"
Hạ Tử Du gật nhẹ đầu, "Ừ, tổng giám đốc rất ít khi đến đây, công ty đương nhiên phải sắp xếp vậy rồi!"
Tiểu Nghệ mất mát bĩu môi, "Thảo nào trưởng phòng Lâm gọi bốn người các cậu đi vào, nhan sắc như bọn mình, chỉ sợ ngay cả cơ hội gặp tổng giám đốc cũng không có!" Trưởng phòng Lâm đương nhiên là muốn cho tổng giám đốc gặp những nhân viên có tố chất cao nhất của công ty.
Hạ Tử Du phản đối, "Tiểu Nghệ, cậu đừng nói vậy, mặc dù bọn mình được đón tiếp tổng giám đốc, nhưng cũng chỉ là một cuộc xã giao bình thường thôi, đây là công việc của chúng ta."
Tiểu Nghệ không đồng ý, "Ai nói, anh ta là CEO của tập đoàn ‘Đàm thị’ chúng ta đó, lỡ như trong buổi tiệc đó tổng giám đốc ngắm được người nào trong số các cậu, rồi lại cả đêm tận tình phóng túng, vậy. . . ."
Hạ Tử Du nhíu mày, "Cậu nghĩ rằng mình và nhóm người phòng PR là hạng bán mình trong hộp đêm sao?"
Chương 3 - Chuyện Lớn Cả Đời Vô Cùng Gấp Rút
Hạ Tử Du vừa bước vào cửa chính biệt thự, dì Lưu người giúp việc đã thân thiện xách dép lê đi tới bên cạnh Hạ Tử Du, cung kính chào, "Cô chủ!"
Hạ Tử Du cười ngọt ngào, "Cám ơn dì Lưu!"
Bà Hạ bước ra tươi cười đón con gái, vui mừng thốt lên, "Tử Du, con gái cưng của mẹ, mau để mẹ nhìn xem nào, hôm nay đi làm có mệt lắm không?"
Hạ Tử Du đưa tay ôm bà Hạ, nhỏ nhẹ nói, "Mẹ, con không mệt chút nào, bởi vì con rất yêu thích công việc này."
Bà Hạ cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đơn thuần của Hạ Tử Du, không thấy có gì khác thường, lúc này mới yên lòng mà nở nụ cười, "Con cứ không chịu nghe lời ba mẹ, cứ ngoan ngoãn ở nhà với ba mẹ không tốt sao?"
Ông Hạ nhàn nhã nở nụ cười ấm áp nhìn hai mẹ con, giọng nói hoàn toàn không có vẻ nghiêm túc là chủ của một gia đình, "Bà cũng đừng khuyên con ở nhà! Tuy rằng nhà họ Hạ chúng ta không cần con cái phải ra ngoài làm việc, nhưng mà con nó đã trưởng thành, dù sao cũng phải giao thiệp với thế giới bên ngoài!"
"Dạ, ba nói đúng đó!" Hạ Tử Du lại đưa tay ôm lấy ông, cười vô cùng xán lạn.
. . . . . .
Một nhà ba người ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, bà Hạ thương xót hỏi thăm Hạ Tử Du, "Tử Du, nếu như làm việc quá mệt thì đừng làm nữa, biết không?"
Hạ Tử Du trấn an bà, "Mẹ, con biết rồi, con sẽ không để mình quá mệt mỏi."
Bà Hạ từ tốn nói, "Tử Du, mặc dù ba mẹ không phản đối công việc của con, nhưng con cũng phải bớt chút thời gian ở bên cạnh hai lão già này chứ. . . . . . Ngày mai ba mẹ phải tham dự một buổi dạ tiệc từ thiện, ba mẹ hy vọng con có thể tham dự buổi tiệc tối mai với ba mẹ. Con cũng biết, con lớn vậy rồi mà chẳng bao giờ chịu tham dự những hoạt động xã hội trong giới thượng lưu gì cả, rất nhiều chú bác và các anh đều chưa gặp con, ba mẹ muốn nhân buổi tiệc này để giới thiệu cho mọi người biết tiểu thư duy nhất của nhà họ Hạ chúng ta. . . . . ."
"Ối. . . .Tham dự dạ tiệc?" Hạ Tử Du cười hì hì, "Mục đích của mọi người là muốn để cho con quen biết mấy ‘anh’ kia sao?"
Bà Hạ thấy con gái nhìn thấu tâm tư của mình, vội đẩy đẩy chồng.
Ông Hạ lên tiếng ho nhẹ, tiếp lời, "Con gái, ba mẹ càng lúc càng già rồi, ba mẹ đương nhiên mong muốn con sớm có thể tìm được một nơi thật tốt. . . . . ."
Hạ Tử Du thoát khỏi vòng ôm ba mẹ, làm nũng nói, "Ba mẹ, con còn muốn ở bên ba mẹ vài năm nữa. . . . . . Con không muốn lấy chồng sớm như vậy đâu!"
Bà Hạ vỗ nhẹ lên mu bàn tay Hạ Tử Du, "Ngốc ạ, con gái lớn phải lập gia đình chứ. . . .Ngày mai ba mẹ dẫn con đi gặp mọi người, đều là người có uy tín danh dự trong xã hội thượng lưu, ba mẹ cam đoan đều là thanh niên rất ưu tú."
Hạ Tử Du giơ tay lên che miệng ngáp, ngay sau đó đứng dậy, uể oải nói, "Ba mẹ, con buồn ngủ rồi, ngày mai còn có công việc rất quan trọng phải làm, chuyện này bàn sau được không ạ, con về phòng ngủ trước đây. . . . . ."
Dứt lời, Hạ Tử Du chạy lên phòng mình trên lầu hai như lẩn trốn.
Trở về phòng, Hạ Tử Du dựa vào cánh cửa thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Xem ra ở trong mắt ba mẹ, chuyện lớn cả đời của mình đã vô cùng gấp rút rồi. . . . . .
Mình phải nghĩ ra cách nhanh chóng giải quyết chuyện này mới được!
Chương 4 - Khách Sạn Phòng Số 1618
Hôm sau, Hạ Tử Du nhân lúc ba mẹ còn đang ngủ trong phòng liền chạy ra khỏi khu nhà cao cấp của mình.
Đúng vậy, Hạ Tử Du chính là cô con gái rượu duy nhất của chủ tịch tập đoàn ‘Hạ thị’, danh tiếng xếp hàng thứ nhất trong số các tập đoàn thương mại tại thành phố Y, cô là con gái yêu quí được ba mẹ hết sức cưng chiều, cô hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề kinh tế, nhưng mà, cô vẫn thích tự tìm công việc cho mình. . . . . .
Nhắc lại chuyện có thể được vào tập đoàn ‘Đàm thị’ làm cũng rất kỳ quái. . . . . .
Tập đoàn ‘Đàm thị’ là công ty mà tất cả sinh viên ra trường đều muốn xin vào, nhưng tiêu chuẩn tuyển nhân viên của Đàm thị rất là nghiêm khắc, cho dù người có trình độ học vấn cao cũng chưa chắc có thể được tuyển dễ dàng, cho nên lúc đó cô không muốn gửi lý lịch vào Đàm thị.
Nào ngờ, một tuần sau khi cô gửi lý lịch, cũng không có một công ty nào bằng lòng mời cô, mà vào thời điểm đó cô lại bất ngờ nhận được thông báo phỏng vấn của Đàm thị.
Thật ra thì, không biết có ai gửi lý lịch đến Đàm thị hộ cô không mà cô lại may mắn được phòng nhân sự Đàm thị chọn trúng, sau đó cô đến Đàm thị phỏng vấn rồi được tuyển dụng thuận lợi.
Sau khi vào Đàm thị, cô được bổ nhiệm vào phòng PR.
Tuy rằng công việc phòng PR thoải mái tự do, nhưng cô thường phải đi xã giao với khách hàng cao cấp, may mà khách hàng công ty xã giao thông thường đều là tập đoàn cao cấp có tư cách khá cao, cho nên cũng không khiến cô cảm thấy khó làm việc.
Chỉ là, như thể chuyện Lâm Khả Khả thiếu chút nữa bị khách hàng ‘ô ô’ vậy, thỉnh thoảng cũng sẽ xảy ra ở trên người của nhân viên phòng PR các cô, nhưng tuyệt đối sẽ không xảy ra ở trên người cô, bởi vì cô đi ra ngoài xã giao, tuyệt sẽ không để cho người ta có cơ hội lợi dụng mình.
Hôm nay, sở dĩ cô lấy ra cớ sinh nhật ba không thể tới công ty tham dự xã giao với tổng giám đốc, thật ra là bởi vì cô không muốn cùng mấy vị đồng nghiệp mỹ nữ kia nội bộ cạnh tranh.
Cô vào Đàm thị đã hơn một năm, tin đồn có liên quan về vị tổng giám đốc Đàm thị cô đương nhiên cũng nghe không ít, cô cũng thấy tò mò rốt cuộc là người đàn ông như thế nào, có thể làm cho Đàm thị phát triển trở thành là một tập đoàn tài chính thương mại đứng đầu Châu Á, nhưng mà cô không muốn trở thành đối tượng cho mọi người chỉ trích.
Đơn giản mà nói, mục đích của cô chỉ là muốn có công việc như hiện nay, những cái có liên quan đến "Quy tắc ngầm" theo như lời Tiểu Nghệ nói đó, cô không hề có hứng thú với việc tiếp cận hấp dẫn tổng giám đốc để một bước trở mình, đây là cá tính riêng của cô, có lẽ không liên quan đến địa vị gia đình nhà cô.
-
Buổi chiều, Hạ Tử Du đang ngồi ở trong Starbucks nhàn hạ uống cà phê, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại di động đột ngột cắt ngang dòng suy nghĩ của Hạ Tử Du, Hạ Tử Du liếc nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động, sau đó liền ấn nút nghe, "Trưởng phòng Lâm!"
Trưởng phòng Lâm nói với giọng hơi sốt ruột, "Tử Du, bây giờ cô ở đâu?"
"Ơ, tôi đang ở nhà với ba tôi. . . .Tôi trở về công ty ngay đây!" Nếu không thể nán ở nhà, vậy thì cô phải đi gặp cái vị tổng giám đốc Đàm thị được người đời đồn đại như thể thần thoại kia thôi!
Trưởng phòng Lâm nói, "Cô không cần về công ty, tổng giám đốc đã đến đó trước rồi, bây giờ cô tranh thủ đến khách sạn Tứ Quý đi. . . .Phòng số 1618!"
Hạ Tử Du rời khỏi ghế ngồi, "Được, bây giờ tôi qua liền!"
Trưởng phòng Lâm bổ sung thêm, "Còn nữa, nhớ phải trang điểm ăn mặc xinh đẹp một chút!"
......................

Tải App & đọc tiếp

Basic Info of Top 3 Ad Creative

  1st 2nd 3rd
Duration 129 130 118
Popularity 415 382 359
Dimensions 400 x 400 426 x 426 400 x 400
Creative Type Video Video Video
Network Instagram Facebook Facebook
Related Ads 3 3 3
Countries Vietnam Vietnam Vietnam
Language Vietnamese Vietnamese Vietnamese

Through the above analysis, we can see that the most effective channel for Story ones in recent advertising is Instagram, and the main creative type is Video.

In conclusion: The above is a free Story ones's competitive intelligence analysis report. To do a good job of advertising, long-term accumulation is required. we need to constantly check the latest trends and competitive intelligence data. With the use of competitive intelligence tools like SocialPeta, Guangdada(Chinese version of SocialPeta), we can improve our ROI, and make competitor‘s fans ours. I hope that this ad creative analysis report will allow you to gain more.

If you want to check the relevant intelligence analysis of other apps similar to Story ones, you can click the app name below to view related reports, or you can find more info in ASOTools.